Thời gian sự kiện
Thời gian bắt đầu: 10:00 ngày 16/10/2024 (giờ server).
Thời gian kết thúc: 03:59 ngày 28/10/2024 (giờ server).
Điều kiện tham gia
Cấp Inter-Knot ≥15 và sau khi hoàn thành Câu Chuyện Người Đại Diện “Gián Điệp Trong Lỗ Hổng I” sẽ có thể tham gia.
Nội dung sự kiện
Trong thời gian sự kiện, Người Kết Nối có thể tiến hành bắt virus thông qua Hệ Thống Hollow Deep Dive, và sửa chữa các thông tin ghi chép đã bị virus xâm nhập.
Trong thời gian sự kiện, mỗi ngày sẽ mở 1 khu mới. Mỗi khu sẽ có hai cấp độ: Sửa Bề Mặt và Sửa Chuyên Sâu. Sau khi Người Kết Nối hoàn thành “Sửa Bề Mặt” của mỗi khu, sẽ mở ải “Sửa Chuyên Sâu” của khu tương ứng.
Mỗi khu sẽ có virus tương ứng, sau khi bắt được số lượng virus nhất định sẽ sửa được thông tin ghi chép tương ứng và tiến hành đọc dữ liệu.
Trong thời gian sự kiện, Người Kết Nối tăng tiến độ thu thập sẽ tăng EXP Trình Bắt, sau khi tăng cấp Trình Bắt sẽ tăng “Tính Năng Chương Trình”, và khi đạt cấp nhất định sẽ có thêm “Code Mô Đun” chức năng đặc biệt.
Hoàn thành loạt ải sự kiện, có thể nhận Thiết Bị Chỉnh Âm, Film Màu và các phần thưởng khác.
Hướng dẫn sự kiện
Thao tác cơ bản
Chọn đúng thời cơ, nhấn/nhấn giữ W và S để di chuyển hướng lên hoặc hướng xuống.
Vị trí trùng khớp với virus trước khi nó rời khỏi màn hình, sẽ xem như thu thập dữ liệu thành công.
Thu thập dữ liệu có thể nhận điểm.
Trong hành động đặc biệt, cần thu thập thật nhiều dữ liệu virus trước khi hoàn thành khiêu chiến.
Hoàn toàn bỏ lỡ dữ liệu virus, người chơi sẽ bị trừ một lượng HP nhất định.
Khi hết HP xem như khiêu chiến thất bại.
Chế Độ Quá Tải
Khi dọn dẹp virus sẽ có Pin Quá Tải chen lấn xuất hiện.
Sau khi nhặt Pin Quá Tải sẽ vào Chế Độ Quá Tải.
Trong Chế Độ Quá Tải sẽ vào trạng thái Vô Địch, không bị mất HP dưới mọi hình thức.
Tường chắn
Ở các khu vực khác nhau sẽ gặp phải tường chắn khác nhau, lúc này cần né tránh.
Nếu va vào tường sẽ giảm HP.
Biến tốc
Sau khi ngang qua khu biến tốc, virus sau đó sẽ tăng tốc.
Số lượng mũi tên đại diện cho việc tăng tốc nhanh hay chậm.
Xung mạch
Trước khi hình thành sẽ có một khoảng thời gian dự báo ngắn.
Không né tránh kịp thời sẽ giảm HP.
Phần thưởng
Thùng Rác | |
Hoàn thành Sửa Bề Mặt “Thùng Rác” | Film Màu x40 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Hoàn thành Sửa Chuyên Sâu “Thùng Rác” | Film Màu x30 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Phân giải ra “Ghi Chép 3” và “Ghi Chép 4” trong Sưu Tầm Dữ Liệu | Film Màu x20 Mô Đun Thuật Toán Bangboo x2 Denny x10.000 |
Chương Trình | |
Hoàn thành Sửa Bề Mặt “Chương Trình” | Film Màu x40 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Hoàn thành Sửa Chuyên Sâu “Chương Trình” | Film Màu x30 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Phân giải ra “Ghi Chép 5” và “Ghi Chép 6” trong Sưu Tầm Dữ Liệu | Film Màu x20 Mô Đun Thuật Toán Bangboo x2 Denny x10.000 |
Mạng | |
Hoàn thành Sửa Bề Mặt “Mạng” | Film Màu x40 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Hoàn thành Sửa Chuyên Sâu “Mạng” | Film Màu x30 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Phân giải ra “Ghi Chép 7” và “Ghi Chép 8” trong Sưu Tầm Dữ Liệu | Film Màu x20 Mô Đun Thuật Toán Bangboo x2 Denny x10.000 |
Kho Dữ Liệu | |
Hoàn thành Sửa Bề Mặt “Kho Dữ Liệu” | Film Màu x40 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Hoàn thành Sửa Chuyên Sâu “Kho Dữ Liệu” | Film Màu x30 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Phân giải ra “Ghi Chép 9” và “Ghi Chép 10” trong Sưu Tầm Dữ Liệu | Film Màu x20 Mô Đun Thuật Toán Bangboo x2 Denny x10.000 |
Trung Tâm | |
Hoàn thành Sửa Bề Mặt “Trung Tâm” | Film Màu x40 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Hoàn thành Sửa Chuyên Sâu “Trung Tâm” | Film Màu x30 Chip Dẫn Cháy Đặc Biệt x2 Denny x10.000 |
Phân giải ra “Ghi Chép 11” và “Ghi Chép 12” trong Sưu Tầm Dữ Liệu | Film Màu x20 Mô Đun Thuật Toán Bangboo x2 Denny x10.000 |
Phần Thưởng Đặc Biệt | |
Hoàn thành Sửa Bề Mặt Tất Cả Khu Vực | Thiết Bị Chỉnh Âm x1 |
Thông tin dữ liệu
Ghi Chép 1
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi chính thức gia nhập Lực Lượng Phòng Vệ, cũng là ngày đầu tiên tôi mua chiếc máy tính này.
Mẹ đã mua nó để kỷ niệm việc tôi nhập ngũ thành công. Khi đưa máy tính đến trước mặt tôi, mẹ vẫn càm ràm rằng tôi nên ghi lại những việc dễ quên vào máy tính này. Thực lòng mà nói, điều đó có hơi phiền.
Nhưng tôi thực sự quá đãng trí… Ngay ngày đầu tiên đã bỏ quên vũ khí trong doanh trại, lại còn bị cấp trên mắng một trận. Có lẽ mẹ nói đúng, vì vậy tôi quyết định sẽ ghi lại những việc xảy ra xung quanh khi rảnh rỗi.
Mẹ còn bảo tôi nên ghi lại số điện thoại nhà, để không vì quên số mà không gọi điện về nhà… Dường như mẹ chưa nhận ra tôi chỉ đơn giản là không muốn gọi về nhà mỗi ngày.
…Nói mới nhớ, số điện thoại nhà là bao nhiêu ấy nhỉ?
Ghi Chép 2
Đã được một thời gian kể từ khi tôi được chọn vào Doanh Trại Diamond, nhưng mọi chuyện không thuận lợi lắm.
Tôi phụ trách công việc phòng thủ thành phố, chống lại những tên bạo loạn có vũ trang. Điều này hoàn toàn không phải những gì tôi muốn khi trở thành một quân nhân. Điều tôi muốn làm là tiến vào Lỗ Hổng, dùng hỏa lực tuyệt đối để trấn áp Ethereal, đảm bảo Lỗ Hổng không mở rộng… Nhưng dù có nộp bao nhiêu đơn xin điều chuyển, tôi vẫn không được chuyển đến Doanh Trại Obsidian.
Là do khả năng thích ứng Lỗ Hổng của tôi không đủ, hay do khả năng chiến đấu của tôi kém?
Hơn nữa, tôi thật sự quá đãng trí, chuyện này đã khiến tôi mấy lần trở thành trò cười cho người khác. Họ thậm chí còn đặt cho tôi biệt danh là Spacebar… Rõ ràng biệt danh của những người khác đều ngầu hơn nhiều.
Tôi còn phải làm binh nhì ở đây bao lâu nữa đây?
Ghi Chép 3
Tuy biết Doanh Trại Diamond có quy mô lớn, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có thể chiêu mộ cả người máy khổng lồ vào đây. Hôm nay, chúng tôi có buổi diễn tập chung với các đội khác trong doanh trại, người máy khổng lồ đó lớn đến mức có thể đánh bay tôi bằng một cú vả.
Nếu Eridu có những cỗ máy mạnh mẽ như vậy, tại sao lại còn tuyển những người bình thường như tôi vào Lực Lượng Phòng Vệ? 80% diễn viên đóng vai kẻ cướp đã bị người máy khổng lồ xử lý rồi, còn tôi thì thậm chí bị tên côn đồ đánh cho choáng váng.
Cảm thấy thật chán nản, dạo này tôi không muốn liên lạc với gia đình, đành nói với mẹ rằng tôi không nhớ số điện thoại. Thực ra, tôi đã viết số điện thoại ra giấy và dán nó sau màn hình máy tính từ lâu rồi.
Nhưng hôm nay sau khi diễn tập xong, khi đang ngồi buồn bã thì người máy khổng lồ đó hái một bông hoa đưa cho tôi rồi vỗ nhẹ vào lưng tôi. Cảm giác như muốn gãy vài chiếc xương sườn, nhưng cũng giúp tinh thần tôi phấn chấn hơn chút…
Ghi Chép 4
Tôi đã cùng Doanh Trại Obsidian hợp tác trong một nhiệm vụ và tận mắt chứng kiến trận chiến của họ trong Lỗ Hổng… Đó hoàn toàn không phải năng lực tôi có thể với tới được. Cảm thấy thất bại thảm hại.
Đội trưởng tiểu đội Obsidian mà tôi hợp tác là một người đàn ông hào sảng nhưng đáng tin cậy (Tôi không nhớ biệt hiệu). Mỗi khi tôi mắc lỗi, anh ấy đều ra tay cứu giúp, mỉm cười để xoa dịu sự bối rối của tôi. Tôi cảm thấy anh ấy sẽ không cười nhạo tôi nếu tôi nói ra hết những điều phiền não, vậy nên tôi đã tìm anh ấy trò chuyện sau khi kết thúc trận chiến.
Không ngờ vì tôi đã nộp đơn xin thuyên chuyển nhiều lần nên anh ấy đã sớm biết tôi rồi… Anh ấy nói bất kể ở vị trí nào, chỉ cần làm tốt bổn phận thì là một quân nhân giỏi. Anh ấy tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ có bước đột phá.
Sau khi tắt đèn, tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi gia nhập Lực Lượng Phòng Vệ vì để bảo vệ công dân Eridu, chứ không phải vì chiến công hay quân hàm… Từ khi nào mà tôi đã quên mất điều này rồi chứ.
Ghi Chép 5
Tôi đã làm được.
Trong nhiệm vụ tiêu diệt băng nhóm vũ trang hôm nay, tôi đã nhớ lời dạy của người sĩ quan Obsidian lần trước, kiên trì cố thủ tại vị trí mà chỉ huy bố trí. Thủ lĩnh băng nhóm chọn đúng tuyến đường này để tẩu thoát, tôi và đồng đội đã lao vào trận ác chiến với hắn.
Không biết từ lúc nào, tất cả đồng đội đã mất khả năng chiến đấu, chỉ còn mình tôi còn cầm được vũ khí. Tôi đã dốc toàn lực đánh bại hắn và tôi đã làm được.
Đến bây giờ, tay tôi vẫn run rẩy… Chỉ huy nói hôm nay tôi bắt được thủ lĩnh nên được ghi công đầu, nhưng điều khiến tôi vui hơn là tôi nhận ra mình cũng có thể chiến đấu như những người quân nhân xuất sắc đó. Thanh kiếm trong tay tôi cũng có thể mang lại hòa bình cho Eridu.
Lâu lắm rồi mới gọi điện về nhà, mẹ cũng rất vui mừng. Tôi nghĩ ở lại Doanh Trại Diamond cũng rất tốt.
Ghi Chép 6
Hôm nay thực hiện nhiệm vụ chung với Doanh Trại Chrysoberyl, khi họ thăm dò và khai phá khu vực mới, chúng tôi sẽ hỗ trợ họ đánh tan lực lượng vũ trang gây cản trở xung quanh.
Từ sau lần lập công trước, tôi cảm thấy chiến đấu trở nên dễ dàng hơn. Nhưng có lẽ vẫn hơi quá tự đắc, trong lúc chiến đấu không biết từ khi nào chúng tôi đã thâm nhập sâu vào đội hình địch, rơi vào tình thế bị bao vây… Cũng may tay bắn tỉa của Doanh Trại Chrysoberyl đã kịp thời ra tay, tạo cơ hội cho tôi thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm.
Trong tín hiệu âm thanh, tay bắn tỉa đó nhắc nhở tôi bất cứ lúc nào cũng không nên bốc đồng, phải giữ được sự bình tĩnh và suy nghĩ thấu đáo. Tôi nghĩ tôi lại học được một bài học từ người khác, mặc dù tôi vẫn không nhớ biệt hiệu của anh ta, chỉ nhớ đôi mắt tựa như pha lê ấy.
Khi trở về, tôi lại gọi điện cho mẹ. Dường như tôi có chút nhớ nhà rồi.
Ghi Chép 7
Kể từ sau cuộc gọi lần trước, tôi ngày càng nhớ nhà hơn, nên đã xin nghỉ phép ba ngày.
Dù đã mua vé xe, nhưng trong lúc chờ đợi tôi nhận được nhiệm vụ nên đã lập tức đi hỗ trợ, khi quay lại thì xe đã khởi hành, vé xe ba ngày còn lại cũng đã bán hết.
Tôi gọi điện báo mẹ rằng tôi không về được, bà còn tưởng rằng tôi không muốn về nhà, nên đã cãi nhau một trận. Tôi hứa kỳ nghỉ dài tới sẽ ở nhà lâu hơn, vậy mới làm hòa được.
Dù rất nhớ nhà nhưng ít nhất tôi đã bảo vệ được sự bình yên cho Eridu, cũng không tệ… Dù sao cũng sẽ có lần nghỉ phép tiếp theo.
Trên đường về, tôi tình cờ gặp một nhóm công dân ăn mặc kỳ lạ gần doanh trại, họ lẩm bẩm về đức tin kiên định, những lời nói liên quan đến việc nhận được sự rèn luyện… Bây giờ vẫn còn người theo đạo sao? Quanh đây hình như không có căn cứ hoạt động của họ… Tôi tiến lại hỏi, hóa ra họ tổ chức một buổi họp mặt nhỏ tại đây. Họ còn nhắc đến tên giáo hội, nhưng tôi không nhớ nổi… Sau này phải mang theo sổ tay ghi chú ra ngoài thôi.
Ba ngày này sẽ dành để rèn luyện vậy.
Ghi Chép 8
Viết lại những dòng này, coi như là bằng chứng cho thấy tôi vẫn còn sống và duy trì được ý thức.
Tai họa Lỗ Hổng chưa từng có đã nuốt chửng toàn bộ các khu vực trong tầm mắt. Tôi không rõ liệu ở Eridu còn nơi nào có thể tránh khỏi tai ương này hay không.
Khu vực doanh trại mà tôi trực thuộc đã hoàn toàn bị Lỗ Hổng nuốt chửng, rất nhiều đồng đội đã bị ăn mòn bởi nồng độ Ether cao trong một thời gian ngắn khi không có sự chuẩn bị, và tất cả đều đã hóa thành Ethereal. Những người chưa bị ăn mòn cũng đã ngã xuống trong trận chiến với Ethereal. Sau khi nhận ra rằng không có viện trợ và chỉ còn con đường chết, chỉ có mình tôi thành công rút lui khỏi chiến tuyến và tìm được vật phẩm chống ăn mòn.
Nơi này tạm thời an toàn, nhưng tôi có thể cầm cự được bao lâu? Viện trợ liệu có đến hay không? Quan trọng hơn là phạm vi ảnh hưởng của thảm họa lần này rốt cuộc lớn đến đâu?
Đồng đội của tôi, tất cả họ đều đã ngã xuống. Gia đình tôi thì sao? Những người dân thường ở Eridu thì sao??
Tôi phải làm sao bây giờ???
Ghi Chép 9
Gần đây ngày nào tôi cũng trằn trọc không ngủ được, đêm qua thực sự không cầm cự nổi nên đã thiếp đi một lúc. Chỉ có mình tôi ở trong khu vực an toàn, bên ngoài đều đầy rẫy kết tinh Ether và Ethereal lang thang.
Nhắm mắt lại, khuôn mặt đau đớn của đồng đội trước khi ngã xuống lại hiện ra trước mắt, như thể chỉ vừa chứng kiến cách đây một giây.
Tại sao họ lại ra đi như vậy? Liệu có phải tôi cũng sẽ trở nên như thế không?
Trong đầu cứ nghĩ mãi và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, trong mơ tôi lại nhìn thấy viễn cảnh ngày đó, các đồng đội vẫn gào thét thảm thiết… Nhưng ngoài ra, xa xa tôi còn mơ hồ nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc.
Là giáo hội mà tôi tình cờ gặp được trong kỳ nghỉ… Là ảo giác sao. Tại sao mấy ngày sau khi buổi họp mặt kết thúc, họ vẫn còn nán lại ở quanh đây?
…Những suy đoán không lành hiện ra trong đầu tôi.
Tại sao ngày hôm đó tôi không hỏi họ thêm vài câu? Tại sao tôi lại ngu ngốc đến mức thậm chí không thể nhớ được tên của họ?
Ngày hôm đó tôi cho họ đi nên mới thành ra nông nỗi như vậy?
Phải điều tra… Trước khi vật tư chống ăn mòn cạn kiệt, và trước khi cứu viện đến đây…
Ghi Chép 10
Vật tư chống ăn mòn chỉ còn lại rất ít.
Tôi tiếp tục tìm kiếm tung tích của tổ chức đó, nhưng vẫn chưa có kết quả… Cơn đói và sự cô đơn đang gặm nhấm tinh thần tôi…
Đã có vô số lần tôi nghiêm túc cân nhắc việc rời khỏi đây để tìm kiếm sự trợ giúp, khao khát được gọi về nhà để nói với mẹ rằng tôi đang đau khổ đến mức nào… Nhưng tôi không thể làm được.
Tôi gặp được một nhóm đồng đội Lực Lượng Phòng Vệ đang rút lui, tất cả đều bị thương nặng… Dường như đây là đợt hỗ trợ thứ mười mấy được phái đến Lỗ Hổng, nhưng nhìn vết thương của họ thì biết họ cũng khó mà tự lo liệu cho bản thân.
Họ mang theo Cà Rốt và tình báo, thật may mắn là thảm họa lần này không lan đến toàn bộ Eridu, gia đình tôi vẫn bình an…
Vật tư chống ăn mòn của họ đã cạn kiệt, họ bảo tôi cùng rút lui. Tôi đưa cho họ số vật tư còn lại của mình, nhưng chưa kịp chia sẻ tin tình báo của mình thì chúng tôi đã bị Ethereal tấn công và sau đó thất lạc nhau.
Cũng tốt thôi, vốn dĩ tôi đã định ở lại đây.
Nếu như… sự lơ là của tôi thực sự đã dẫn đến thảm kịch này… Mỗi đêm, những người đồng đội lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi, đầy rẫy kết tinh Ether trên cơ thể, hỏi tôi tại sao họ phải chết.
Tôi phải chịu trách nhiệm cho điều này.
Ghi Chép 11
Ether đang ăn mòn cơ thể tôi, cũng như ăn mòn chiếc máy tính này, không biết từ khi nào nó đã bị nhiễm virus… Có thể đã bị nhiễm virus trước khi thảm họa xảy ra. Trong tình hình này, không còn cách nào để đối phó với virus.
Tôi đã rất khó khăn để đứng vững, nhưng dần dần không còn sợ hãi nữa, những lời nói của vị đội trưởng ấy luôn hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi là một quân nhân, sứ mệnh của tôi là làm tốt bổn phận của mình.
Mỗi lần nhắm mắt, tôi đều cúi đầu xin lỗi những đồng đội đã chết, rồi bắt đầu hồi tưởng về giáo hội đó. Tôi đã hồi tưởng lại vô số lần cuộc trò chuyện với họ vào ngày nghỉ.
“Ca tụng”.
Tôi không nhớ rõ tên đầy đủ, chỉ nhớ được chữ này.
Nếu ở ngoài Lỗ Hổng, chỉ cần kiên trì điều tra thì sẽ có tiến triển… Phải tìm cách rời khỏi Lỗ Hổng.
Khi bị giày vò bởi sự ăn mòn, tôi phát hiện mặt sau của máy tính vẫn dán số điện thoại nhà. Không hiểu sao, tôi nhớ rõ chuỗi số này, trước khi nhìn đã có thể thuộc lòng.
…Tôi rất muốn về nhà, nhưng điều đó giờ đây không còn nằm trong khả năng của tôi nữa.
Ghi Chép 11
Đây là ghi chép cuối cùng. Cuối cùng tôi không tìm được tung tích của giáo hội đó, và tôi cảm thấy cơ thể mình đã đến giới hạn.
Giá như tôi biết mình có độ thích ứng với Ether Ăn Mòn cao như vậy, lúc đó tôi nên kiên quyết xin gia nhập Doanh Trại Obsidian.
Tôi đã tìm thấy một số dấu vết hoạt động của con người gần đây ở một nơi khá xa, chứng tỏ thảm họa này không phải do tự nhiên gây ra. Có lẽ đây đã là giới hạn của tôi.
Tôi phải rời khỏi đây mà không dựa vào Cà Rốt, chỉ cần có thể rời khỏi Lỗ Hổng, tôi có thể truyền đạt thông tin về giáo hội đó. Máy tính sẽ được để lại đây… nếu tôi không thể rời khỏi Lỗ Hổng, hy vọng một ngày nào đó nó và các ghi chép này sẽ được người khác phát hiện ra.
Nỗi sợ hãi muộn màng đang dâng trào trong lòng tôi. Tôi cố gắng lau nước mắt, nhưng nhận ra những giọt nước mắt giờ đây đã là kết tinh Ether màu sắc.
Tôi rất nhớ mẹ, không biết bà hiện giờ thế nào nữa.
Thật hy vọng ngày nghỉ phép đó, tôi có thể trở về nhà.
Những ngày này, lang thang trong Lỗ Hổng cô quạnh, những đống đổ nát xung quanh đầy kết tinh Ether, giống như đang ở trong một hư cảnh trong mơ.
Mong rằng một ngày nào đó, tôi có thể tìm thấy điểm kết thúc.